Thứ Tư, 19 tháng 2, 2020

Cẩm Y Chi Hạ (2020)

Lâu lắm rồi mới xem được một bộ phim hay như vậy. Diễn viên xuất sắc, tình tiết được sắp xếp hợp lý, đan xen hài bi một cách khéo léo, nội dung thú vị, bối cảnh tinh tế. Tuy xem qua cũng biết phim không có kinh phí khủng, nhưng tất cả những điều còn lại lại xuất sắc một cách hiếm thấy trong các phim truyền hình. So với một vài phim công phu như Sở Kiều Truyện, Minh Lan Truyện, Trường An 12 Canh Giờ, thì Cẩm Y Chi Hạ hơn đứt ở diễn biến thú vị, gay cấn, mở thân kết rất rõ ràng, hợp lí. Ngoài ra, diễn xuất của các diễn viên trong CYCH cũng xuất sắc không kém các phim khác, thậm chí tôi cho là còn tốt hơn ở nhiều phân cảnh. Đặc biệt tốt là diễn xuất của hai diễn viên chính: Nhậm Gia Luân và Đàm Tùng Vận. Những người này không phải là diễn viên hạng A nổi tiếng gì, nhưng cùng với nội dung thú vị, tình tiết gắn kết, khả năng diễn xuất tự nhiên, am hiểu nhân vật của họ đã được trông thấy và chắc chắn được ghi nhận rộng rãi hơn hẳn các phim trước của họ.

Phải dùng một từ là "chặt chẽ" cho bộ phim này. Từ đầu đến cuối tôi không thấy có chi tiết hay diễn viên nào là thừa. Mỗi nhân vật đều có vai trò riêng, tiến triển riêng, cá tính riêng. Kim Hạ hoạt bát, đáng yêu, hảo hán, thông minh, trọng nghĩa tình, từ đầu đến cuối vẫn giữ được tất cả các điều này mà không hề gây nhàm chán. Lục Dịch giỏi giang, mạnh mẽ, lầm lì, nhiều tâm tư, nói ít làm nhiều, ngoài lạnh trong nóng, giàu trung nghĩa, suốt 55 tập phim vẫn giữ được tính nhất quán ấy. Từng tập phim tôi đều khó đoán được điều xảy ra tiếp theo, đến tập cuối cũng không ngờ còn chi tiết Lục Dịch bị vua xử trảm, cũng không ngờ cách giúp Lục Dịch thoát khỏi án đấy lại là từ Từ Kính - một người khá quan trọng nhưng ít xuất hiện trong phim. 

Ngoài nhân vật chính ra thì các nhân vật còn lại cũng có cá tính khiến tôi rất ấn tượng. Ví dụ Thượng Quan Hi vừa dịu dàng vừa quyết đoán, Tạ Tiêu thì buồn cười, Tiểu Lam thì dũng cảm, Trác Lan Diệp thì cả đời u uất trong chữ tình, dù cứng rắn độc ác đến đâu cũng luôn yếu đuối trước mặt Thượng Quan Hi.

Một vài đoạn diễn cực kỳ tốt của các diễn viên đều có như: đoạn Lâm Lăng đứng ngoài cửa nghe thấy Kim Hạ đọc bài đồng dao cho Lục Dịch, phát hiện ra đó là bài đồng dao của chị mình ngày xưa, mắt rưng rưng khóc; đoạn Kim Hạ nằm trong tay của Nghiêm Thế Phan nhìn Lục Dịch, mắt chảy dài những giọt nước mắt của tủi nhục và tiếc nuối; đoạn Lục Dịch một tay đau về thành Hàng Châu chống giặc Oa, nhìn thấy Kim Hạ đang vất vả chiến đấu; đoạn Thượng Quan Hi đi tìm Dương Nhạc suốt ngày đêm mà không rõ Dương Nhạc còn sống hay không; đoạn Tiểu Tam hấp hối trong ngục, trao bức thư máu cho Lục Dịch, và sau đó tự kết liễu mình bằng đao của Nghiêm Thế Phan; đoạn Nghiêm Tung vào điện từ biệt Hoàng thượng trước khi về quê, sau 40 năm phụng sự triều đình và 20 năm làm tể tướng. Ở những tập về sau của phim, khán giả chắc chắn phải khóc rất nhiều, nhưng đổi lại điều ấy cho thấy diễn xuất tốt của dàn diễn viên, độ am hiểu nhân vật sâu của họ, cũng như tình tiết hợp lý. Có lẽ cá tính trong phim cũng khá trùng khớp với cá tính ngoài đời của họ.




Bên cạnh đó, một vài góc quay trong phim rất tinh tế. Lúc thì từ trên cao xuống để người xem được chiêm ngưỡng những mái nhà cổ kính, khi thì dưới lên đậm chất cổ trang, khi thì nghiêng nghiêng để bắt lấy ánh nắng đang đổ óng ả hay dòng nước mưa đang chảy rỉ rách xuống sân, hay cả những tia sáng yếu ớt trong căn ngục của kẻ sắp ra đi; khi thì từ sau ra trước để thấy được vẻ oai nghiêm của đội quân Cẩm y vệ đi bắt kẻ ác, khi thì từ trước ra sau để thấy được sự cô độc của kẻ làm quan bị bãi chức đuổi đi. Dưới đây là vài hình ảnh tôi rất thích:














Phim có được tình tiết hay tất nhiên phần lớn là nhờ kịch bản tốt. Kịch bản phim này được viết dựa theo tiểu thuyết cùng tên của Lam Sắc Sư Phân, hẳn là một nhà văn giỏi vì đã tạo nên một tiểu thuyết đủ bi, hài, và cực kỳ ý nghĩa như Cẩm Y Chi Hạ. Tìm mãi trên mạng cũng không thấy mặt hay thông tin gì về nhà văn này, chỉ biết nhà văn này là nữ, có nhiều tác phẩm nổi tiếng, thấy vài đoạn giới thiệu như: "蓝色狮是一名出色的小说作者,本本精品,字字珠玑,作者蓝色狮创作的小说情节跌宕起伏、扣人心弦,情节与文笔俱佳。" Tức là nhà văn này viết tiểu thuyết rất giỏi, mỗi tác phẩm đều có cao trào, có mở có đóng. 

Chẳng trách, bộ phim quả thật rất hay, một người khó tính như tôi cũng phải khen thật sự. Ngoài nội dung hấp dẫn ra thì bộ phim cũng rất ý nghĩa khi đã truyền tải được nhiều thông điệp về tình yêu, tình cha con, tình mẫu tử, tình anh em, tình bạn,... Tôi đã khóc rất nhiều ở những cảnh như: Dương Nhạc kịp thời về cứu cha mình đang đấu chọi giữa bầy giặc Oa, Kim Hạ hát cho Lục Dịch nằm mê man trên giường bệnh bài đồng dao thuở bé, Lục Đình níu giữ con trai để nói những lời sau cùng trước khi chết, Lục Dịch đứng ngoài cửa nhà Kim Hạ hằng đêm ngậm ngùi đau khổ,.. Hơn nữa, nhân vật Kim Hạ và Lý phu nhân trong phim là một lời động viên cổ vũ cho các chị em phụ nữ. Sống phải mạnh mẽ, có khí chất, can đảm, độc lập, tự do. Nữ nhân cũng có thể chiến đấu và làm được những việc hảo hán như nam nhân. Lời thoại của nhân vật Biểu muội trước khi chết chính là diễn giải rõ thông điệp này.

Nói về tình yêu, tôi rất thích cách đưa chi tiết tiếng đàn làm sợi dây gắn kết giữa Kim Hạ và Lục Dịch. Cảnh Kim Hạ cải trang mỹ nữ lầu xanh đàn khúc nhạc từ ký ức của Lục Dịch là một chi tiết cực kỳ tinh tế. Nó ngay lập tức làm rung động trái tim u uẩn của anh chàng và ngay lập tức những cảm tình Lục Dịch dành cho Kim Hạ về sau hoàn toàn nằm trong mong đợi của người xem, theo môt cách logic rất. Ít khi tôi thấy phim truyền hình Hoa ngữ làm được điều tinh tế như thế này. Ngoài ra, cũng phải kể đến tình yêu của Thượng Quan Hi. Ban đầu cô nàng đau khổ vì thất tình, nhưng đã biết học cách đón nhận và yêu người mới. Điều đó cho thấy sự dũng cảm của cô nàng, và cũng là thông điệp gửi cho khán giả: hãy biết quên đi những điều đã qua và học cách mở lòng cho những điều sắp đến. 


Nhạc phim cũng rất xuất sắc, tôi đặc biệt thích ba bài hát chủ đề của phim: bài Nguyện của Châu Thâm, bài Vách Tim của chính diễn viên chính Nhậm Gia Luân, và bài Thán của Diệp Thanh (đóng Thượng Quan Hi) và Triệu Thiên Vũ hát. Có lẽ bài thích nhất là Nguyện. Đây là ca khúc mở đầu phim, vô cùng da diết, và cũng rất đỗi mong manh. Nó cho thấy tình yêu sâu sắc, chân thành, nhưng cũng đầy lo sợ sẽ tan vỡ bởi sóng gió trùng điệp cứ âm thầm trỗi dậy quanh đây... Thường tôi vẫn bỏ qua phần mở đầu phim, nhưng với phim này thì tôi luôn để điệu nhạc cất lên từ từ..., trong tâm trí tôi vẫn miên man nghĩ cùng mạch phim, cùng các nhân vật,... Bài Nguyện có lẽ chứa đựng tất cả các cung bậc tình cảm trong phim... 

Lời bài hát cũng rất ý nghĩa. Lúc xem phim tôi không xem lời dịch nên cảm nhận lời bài hát một cách tự nhiên, vì thế mà có được cảm xúc chân thật về nó. Hai câu tôi thích nhất là:

我听见你的心跳萦绕耳边
Thiếp nghe thấy tiếng tim chàng gõ nhịp bên tai
只是一瞬间分隔两边, 再也寻不回的永远
Chỉ e là trong phút chốc sẽ lại cách xa, mãi mãi cùng không tìm về được nữa
我看见你的泪滴落在心尖
Thiếp nhìn thấy lệ chàng đang chảy vào tim
只怕一眨眼就都消失不见
Sợ rằng trong chớp mắt, mọi thứ sẽ tan biến không còn thấy được nữa

Hai câu này đi liền nhau trong phần điệp khúc, chữ và chữ 看  được kéo dài thể hiện sự da diết, khiến người xem liên tưởng tới tình cảm của hai nhân vật chính trong phim. Tình cảm của họ vì thế mà càng thâm sâu trong trí tưởng tượng của người xem, tác động thực sự không hề nhỏ. Ngoài ra các bài nhạc đệm cũng gây âm hưởng sâu.



Tôi đặc biệt câu nói trong phim của Tiểu Lam nói với Lục Dịch:

Kẻ vô tình đâu thấu hiểu nỗi khổ của người đa tình
Một tấc tương tư cũng biến thành ngàn vạn sợi sầu khổ
Chân trời góc bể cũng có nơi cùng tận
Chỉ có lòng tương tư là không có kết thúc

Phim cũng khéo léo đan xen những nét truyền thống dân gian của TQ vào phim. Qua nhân vật Kim Hạ, người xem được nghe những bài đồng dao đầy tình cảm, các màn biểu diễn kinh kịch cổ điển, các phong tục của người Dương Châu, Hàng Châu của TQ ngày xưa, các hủ tục và truyền thống trong gia đình và hôn nhân của thời phong kiến, các món ăn ngon, các ngành nghề,... Tất cả đã khiến bộ phim thêm sinh động, ý nghĩa. Kim Hạ là một mẫu nhân vật khiến bao người xem phải ngưỡng mộ. Riêng tôi, tôi học được nhiều nhất từ nhân vật này ở điểm hòa đồng, giàu tình nghĩa với mọi người, rất tự hào với những gì mình có được.

Ngoài ra, đoạn kết phim cũng vô cùng đặc biệt khi hiện ra những câu chữ trên nền trời xanh:

Kết thúc.
Đoạn chữ trên có nghĩa là: Những năm đầu dưới triều Minh Mục Tông, gia nhân Hạ Nhiên đệ đơn xin minh oan, được vua trả lại trong sạch. Điều này đúng như lời Lục Đình trong phim đã dặn dò Kim Hạ: hãy đợi thời vua mới để xin minh oan. Vụ án nhà Hạ Nhiên đúng là có thật trong lịch sử triều Minh. Bộ phim kết thúc thật đẹp, thật tròn trịa. Nó cho thấy sự tỉ mỉ trong cách làm việc và sự chu đáo, trân trọng của đoàn phim với khán giả.

Lướt qua báo chí thì thấy hầu hết nhận định về phim của mọi người cũng giống tôi. Nhận Gia Luân có viết trên weibo như sau lúc phim kết thúc phiên chiếu trên truyền hình ngày 10/2 (cao trào dịch corona lol):

"Đã đến lúc nói lời tạm biệt với Lục Dịch. Giây cuối cùng của bộ phim, tôi lặng lẽ rơi nước mắt. May mắn thay đã có một kết thúc tốt đẹp. Đột nhiên nhớ lại hai năm trước, khi quay Cẩm Y Chi Hạ, tất cả mọi thứ đều trở lại trong tâm trí tôi lúc này. Năm đó tôi gặp Lục Dịch và yêu nhân vật này ngay khi vừa đọc kịch bản....Đó cũng là một Lục Dịch sẵn sàng bảo vệ người mình yêu bằng cả sinh mạng. Nụ cười của Lục Dịch là nụ cười của tôi. Nước mắt của Lục Dịch là nước mắt của tôi. Tôi thích Lục Dịch, thích mọi thứ của anh ấy và mọi điều thuộc về anh ấy. Tôi rất vui vì đã được gặp Lục Dịch. Được nhận vai diễn này là may mắn của tôi".

Điều anh đang tiếc nuối cũng là điều hàng triệu khán giả đang tiếc nuối. Tôi cũng chia tay một bộ phim đầy ấn tượng nữa rồi. Nghe nói nhờ phim này mà anh đã lên top truyền thông. Thật quá xứng đáng!

--
Cuối cùng, nói đến sạn trong phim, đúng hơn là sạn trong tiểu thuyết, có thể nói nằm ở ba nhân vật Dương bổ đầu, Tạ Viên và Cái thúc. Dương bổ đầu có vẻ là người quan tâm Kim Hạ vô cùng, coi như con gái (rất nhiều chi tiết trong phim được tạo ra để chứng minh điều này), nhưng ở các tập cuối lại có chút vô tâm khi Kim Hạ gặp nguy hiểm bằng việc tiếp nhận tin tức rất chậm chạp và chủ yếu ngồi nhà chứ không ra ngoài. Tạ Viên có mặt trong rất nhiều cảnh nhưng không có lời thoại cho anh ta. Cái thúc thì còn thừa hơn nữa, ngoài các phân cảnh liên quan đến Lâm Lăng và đoạn mở đầu quen biết cặp đôi chính thì nửa sau của phim ông này bị thừa. Ngoài ra thì hơi vô lí ở chỗ Lâm Lăng về kinh thành không ở cùng Dương bổ đầu và Cái thúc (những người luôn miệng bảo vệ cô này), mà lại ở nhà Kim Hạ - một nơi kém an toàn, trong khi rõ ràng biết Nghiêm Thế Phan có thể bắt đi bất cứ lúc nào. 

Dù sao thì, phim truyền hình như Cẩm Y Chi Hạ không thể tránh khỏi một vài sạn. Chủ yếu là nhiều ưu điểm khác đã quá tốt nên chúng ta có thể bỏ qua sạn này. Hoan hô cho một bộ phim thành công!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét