Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2019

My true friend (2019)

Phim 我的真朋友 (My true friend - Người bạn thực sự của tôi) là một bộ phim Trung Quốc hiện đại hiếm hoi mà tôi xem. Thực ra dạo này cũng không mấy bận rộn nên có thời gian rảnh nhiều để xem.

Bài hát hay nhất phim

Phim này kể về một cô gái trẻ làm nghề môi giới nhà đất giải quyết các vấn đề mua và bán của khách hàng, phản ánh nhiều thực trạng đáng suy ngẫm của xã hội hiện đại như là cha mẹ đặt quá nhiều áp lực lên con cái, cha mẹ già sống cô độc, công ty lợi dụng người tài, gái ế bị cha mẹ ép đi xem mặt những kẻ khó ưa, đánh bạc thua lỗ,... Đây là một trong những lý do tôi xem phim, bởi những thực trạng cuộc sống được vẽ lên rất chân thực, thức tỉnh nhiều người xem. Lý do khác tôi thấy bộ phim cuốn hút đó là mối tình tay ba giữa cô gái trẻ Trình Chân Chân và hai người còn lại: một người là thần tượng từ đại học của cô gái - Tỉnh Nhiên - một nhà thiết kế nội thất giỏi giang đã có nhiều năm làm việc ở Ý, và một anh chàng là đồng nghiệp cũng là con trai của tổng giám đốc công ty bất động sản - Thiệu Bồng Tranh. Thực ra mô típ cũng không phải là quá mới, nhưng mỗi nhân vật đều có tính cách khá giống với chính họ ngoài đời, hoặc là chính họ trong các bộ phim khác, nên lôi cuốn người xem một cách tự nhiên. Hơn nữa, đối với một người trẻ chưa tìm được người yêu và còn bộn bề suy nghĩ về cuộc sống, công việc, thì phim có nhiều điều khuyến khích đáng xem. Ví dụ như sự ngây thơ đáng yêu của Chân Chân, niềm vui sướng của cô ta khi thần tượng nhắn tin (và cả hai không biết nhau ngoài đời), sự nỗ lực trong công việc của cô ta trong mọi hoàn cảnh,... Tất cả đều khiến những đối tượng xem như tôi được sốc thêm tinh thần sống. Trong một cuộc sống còn nhiều khó khăn thì cần những bộ phim thắp lên hi vọng như phim này.

Bồng Tranh được thể hiện rất đạt bởi Đặng Luân. Một công tử nhà giàu ban đầu thì phá phách ương ngạnh, nhưng rồi trải qua thời gian làm việc cùng Chân Chân đã thay đổi dần thành một người có trách nhiệm, biết yêu thương và trân trọng những giá trị nhỏ nhất. Điều tôi thích nhất ở Bồng Tranh là kiểu nói chuyện thẳng thắn, sắc sảo, nhưng vẫn rất tâm lý, hài hước và có chút trẻ con. Ai cũng có thể nhìn ra là EQ của anh chàng rất cao, càng về sau càng cao lên, đến mức hơi điêu như là có thể đoán ra kẻ nào tốt kẻ nào xấu từ lần gặp đầu tiên, gây ra chút bất ngờ cho người xem ở các tập sau. Tóm lại thì anh chàng được phác họa là một kẻ trước thì lười biếng, sau thì biết tu chỉnh làm ăn và thành công mỹ mãn.

Tỉnh Nhiên là một nhân vật được coi là lạnh lùng, tài giỏi, lịch thiệp, nồng ấm, chân thành, nhưng có phần cứng nhắc và gia trưởng. Anh ta yêu vội, cưới vội, và muốn vợ làm hậu phương vững chắc cho mình bằng cách ở nhà nội trợ chăm lo chồng con, không phải bon chen xã hội. Đó cũng không phải là điều hiếm thấy trong xã hội. Thực ra thì trong xã hội còn có những số phận thảm hơn nữa đó là vẫn phải ở nhà nội trợ trong khi chồng không giỏi và tốt bằng một nửa Tỉnh Nhiên trong phim :)) Trong lúc xem phim thì tôi và bạn tôi có nói nếu tình huống như vậy xảy ra với mình thì chúng tôi sẽ làm sao, tôi thì nghĩ có thể chấp nhận cuộc sống như thế, nhưng bạn tôi thì một mực không đồng ý. Tất nhiên còn bởi tôi khá thích nấu nướng còn bạn tôi thì không thích chút nào. Có lẽ cân bằng cả hai vẫn là tốt nhất. Trong xã hội hiện đại, phụ nữ không thể chỉ có ở nhà chăm lo chồng con, mà vẫn cần phải đi làm, dù chỉ là một công việc nhẹ nhàng. 

Chân Chân thì là một cô gái đáng yêu, chân thành, thánh thiện, dũng cảm. Đây là mẫu gái thường thấy trong phim thần tượng. Chỉ cần thật hồn nhiên và dũng cảm thì có thể đốn trái tim của tất cả các nam thần trong phim. May mà phim này chỉ có hai bạn nam thần, có những phim còn 5, 6 bạn :)) Không có gì mấy để nói về Chân Chân. Ở phần đầu phim tôi nghĩ AB thể hiện khá tốt khi là một cô gái trẻ có mơ ước về tình yêu và sự nghiệp, và rất không màng tới vật chất :d Cô nàng yêu thầm Tỉnh Nhiên từ năm nhất đại học cho tới nhiều năm đi làm về sau, và rồi cũng tán đổ anh chàng :)) Nhưng trong quá trình làm việc thì dần thân với Bồng Tranh và cuối cùng thì phát hiện ra tình yêu thực sự không phải là đạt được người trong mơ tưởng, mà là được quan tâm bởi người luôn bên mình. Kết thúc phim thì cô nàng đến với Bồng Tranh, còn Tỉnh Nhiên thì vẫn đơn độc. 

Chu Nhất Long có vẻ rất hay đóng mấy vai nam phụ, nhưng nam phụ khá đặc biệt vì toàn được nữ chính yêu rồi bỏ :) Như trong phim Minh Lan Truyện, anh chàng vào vai công tử nhà giàu học giỏi nhưng không đủ bản lĩnh, thề sống chết chỉ lấy Minh Lan xong vẫn không qua được cửa ải gia đình, về sau hối không kịp. CNL ở vai nam phụ đều thể hiện xuất sắc thần thái của một kẻ lúc thì nồng nhiệt nhưng nhu nhược, lúc thì chân thành nhưng cao ngạo. Có xem một vài đoạn diễn khác hay phỏng vấn ngoài đời của anh chàng thì mới biết anh chàng rất nghiêm túc trong sự nghiệp, rất hay phiêu cùng nghệ thuật. Có lẽ anh ta rất giỏi trong việc nắm bắt tính phức tạp trong tính cách nhân vật, những mâu thuẫn nội tâm của nhân vật. Tuy vậy, tôi vẫn cần phải chê anh ta ở một điểm đó là chưa lần nào anh ta thể hiện được thành công tình yêu. Điều này cũng không phải một mình anh ta không làm được. Sự thật là hiếm có bộ phim TQ nào khiến tôi thán phục về điểm này. Trong phim 我的真朋友, CNL vẫn chưa thể hiện thành công trạng thái yêu, bởi liên kết giữa Tỉnh Nhiên và Chân Chân rõ ràng là rất kém. Về phần Chân Chân, AB đã diễn yêu rất tồi tệ khi mà cô nàng không hiểu yêu được thần tượng nhiều năm là như thế nào. Nhưng về phần Tỉnh Nhiên, CNL - một diễn viên xuất sắc - vẫn không thoát được thất bại trong việc thể hiện yêu một cô gái đặc biệt như thế nào cho đúng. Trong việc thể hiện tình yêu, CNL thường dùng ánh mắt đượm tình đượm ý của mình với nữ chính, cho rằng cứ dùng mắt là xong. Trong Trấn Hồn (phim đam mỹ - tôi chưa xem), anh ta thành công và bứt phá trong năm 2018 để trở thành một trong những nam thần hot nhất điện ảnh TQ, nhờ đôi mắt có hồn dành cho nam chính của mình, nhưng có lẽ đôi mắt ấy không thành công trong tình yêu nam nữ. Kể cả Minh Lan hay Chân Chân, mắt anh ta đều chỉ có thế, thậm chí với Chân Chân còn tệ hơn. Đôi mắt thâm tình nhưng người xem vẫn nhìn thấy được sự trống rỗng trong đó. Căn bản là bởi CNL không hề hiểu yêu con gái là ra sao. Có thể ngoài đời ảnh còn đam mê nghệ thuật quá nên chưa từng yêu ai, hoặc có thể rồi ảnh sẽ yêu một chàng trai nào đó. Lúc ấy ảnh sẽ hiểu như thế nào là tình yêu và có thể đem cảm xúc vào phim. Nhiều diễn viên thể hiện xuất sắc việc yêu cả nam lẫn nữ, như Edward Patrick Holcroft trong phim London Spy và Alias Grace. CNL chỉ cần biết cách thể hiện tình yêu hơn thì sẽ thành công hơn nữa. Anh ta sẽ hiểu rằng, yêu không cần cứ phải nhìn đắm đuối mà chỉ cần đôi khi nhìn trộm, yêu không cần phải nói ra mà chỉ cần hành động... 

Tất nhiên phải nói đến biên kịch là nguyên dân chính cho một số thất bại của bộ phim. Tình yêu của Tỉnh Nhiên và Chân Chân có vài vấn đề. Thứ nhất là quá vội vàng, sai thực tế. Trên thực tế, một người như Tỉnh Nhiên hiếm khi yêu một cô gái như Chân Chân và nếu có cũng không thể nhanh như vậy. Thứ hai là quá khập khiễng. Một cô gái yêu thầm một chàng trai từ lâu nhưng tới khi được yêu lại thì lại không trân trọng. Cô nàng vẫn mải miết làm việc và quên hết những lịch hẹn với chàng trai. Đầu tiên là hẹn gặp mặt nhưng không đến khiến anh chàng (giỏi giang, thành đạt, bận rộn) phải đợi hết một tối và ra về. Sau đó là hẹn mẹ chồng tương lai đi bệnh viện khám nhưng lại quên béng mất vì phải đi tìm khách hàng. Anh chàng bỏ hết việc ở Ý để về TQ làm, thời gian đầu cứ phải suốt ngày đợi cô nàng tới nhà chơi, nhưng cô nàng vì quá bận nên không nhớ và cũng không thèm quan tâm người yêu làm gì ở đâu. Đây là một điểm trừ rất rất nặng cho bộ phim.

Thất bại tiếp theo là thời gian ở Ý. Nghe nói phim quay hết ở Trung Quốc rồi mới qua Ý đóng cảnh ở Ý, và cũng tổ chức tiệc đóng máy ở Rome luôn. Lúc xem phim thì tôi không nghĩ tới điều này, nhưng quả thực dù thế nào thì phim quay ở Ý vẫn rất tệ. Người Trung Quốc có đặc điểm chung là không hiểu mấy văn hóa nước ngoài, đặc biệt là phương Tây, nhưng lại luôn bảo thủ tự coi mình là nhất và muốn cả thế giới bám theo mình. Mọi cảnh phim liên quan đến yếu tố phương Tây đều thất bại thảm hại. Ở Ý, phim quay những cảnh chắp vá rất tồi tệ. Nữ chính và nam chính ăn mặc quần áo lộn xộn vì đoàn làm phim muốn tiết kiệm chi phí, quay luôn vài cảnh ở những thời điểm khác nhau trong phim tại một chỗ. Ví dụ đoạn đấu thầu dự án, đoạn lái xe trên đường, đoạn chọn quần áo dự tiệc,... Lố hơn nữa là việc quay đã rất thất bại, cả đoàn phim lại còn muốn phô trương Trung Quốc. Trên máy bay thì sắp đặt một thằng Ý bắn tiếng Trung và nói rằng: Bây giờ nói tiếng Trung là xu thế thịnh hành của thế giới. Rồi thì AB cũng có thể chơi khăm thằng cha người Ý một cách dễ dàng bằng cách hẹn đi ăn tối và nàng ta cứ thả vai trần thì thằng cha Ý liền rỏ dãi. Sau đó thì cái cảnh ngu xuẩn thường thấy trong phim TQ đó là tất cả các bạn Tây đều luôn diễn như kẻ đần độn. Và tất cả đều phải khiến cho các bạn TQ thật sáng, thật nổi. Bất cứ phim nào TQ quay ở nước ngoài đều tệ theo kiểu ấy. À, phải rồi, còn vốn ngoại ngữ bập bẹ của các diễn viên TQ. Phim Người đàm phán của Dương Mịch ngay từ tập đầu tôi đã ngán ngẩm là vì những lỗi diễn ở nước ngoài vậy đó. 

Thất bại tiếp theo mà tôi muốn nói tới là những chi tiết quảng cáo trong phim. Nói thật thì tôi không khó chịu lắm, nhưng càng về sau tần xuất xuất hiện quảng cáo càng dày đặc khiến tôi thực sự phải thốt lên: có lẽ phim nghĩ rằng chắc chắn nội dung sẽ thất bại nên ít ra phải thành công trong việc quảng cáo. Cả bộ phim quảng cáo liên tục các nhãn hiệu mỹ phẩm, đồ ăn nhanh, tiệm trà cà phê, trang web rao vặt, các ứng dụng thanh toán của weibo,... Ngay chính cái tên của bộ phim cũng được đưa vào quảng cáo bằng cách cho một nhân vật phụ nói rằng: hiện nay series Người bạn thực sự của tôi đang hot... Tôi thực sự phải thở dài cho ekip phim. À chưa hết, khi ở Ý, Chân Chân múa một điệu múa truyền thống TQ để các bạn tây phải ngỡ ngàng. Thực ra cô nàng múa rất tệ, chẳng ra cái ý nghĩa gì cả. Và hình như cô ta múa ba lê. Một người xem nhiều phim cổ trang như tôi chẳng thấy chút dân tộc nào trong việc nhảy múa hiện đại của cô ta. Rồi các chi tiết ca tụng TQ ở Ý cũng thực sự lố lăng. Ây dà, nghĩ tới cảnh các diễn viên phải đóng cảnh giữa phim ở thời điểm sau cùng của thời gian quay phim mà ngán ngẩm. Chả trách khập khiễng vô cùng.

Có lẽ một vài ưu điểm tôi có thể nêu ra sau tất cả đó là diễn xuất của Đặng Luân. Dù là một phim dày đặc chê bai và đậm tính thương mại, anh chàng vẫn dùng để thể hiện tốt năng lực của mình. Quan trọng hơn cả là ĐL không phải gồng mình quá như CNL nhưng vẫn diễn tốt vai của mình. Là một công tử nhà giàu ương ngạnh, trưởng thành là một người biết quan tâm, có tài, có nhiều giây phút vừa đùa cợt vừa chân thành. Phần EQ cao về sau bị thổi lên cao quá cũng không sao vì ĐL thực sự đã đạt từ đầu đến cuối phim. 

Ưu điểm nữa của phim đó là giới thiệu thành công những căn hộ cao cấp ở Thượng Hải. Các căn hộ có thiết kế rất đẹp, rất tiện lợi. Tôi thực sự thích những ngôi nhà trong phim, có lẽ thích nhất là nhà của dì Bạch ở phần đầu phim. Nhà có nhiều cây cảnh, tràn đầy thiên nhiên, và rất ấm cúng. Thích nhì là căn hộ chung cư của đại gia đình 6 người cả nội lẫn ngoại. Thiết kế rất tinh tế.

Vậy là hết lời bình cho phim. :) Cuối bài có cái ảnh mà đoàn phim đã khá cất công chuẩn bị. Đó là bài báo trong một tạp chí phỏng vấn Tỉnh Nhiên. Có câu hỏi về mái ấm tương lai của anh chàng tài ba. Trông như thật :) Cũng vui vì mình có thể đọc được gần hết trang báo và hiểu được ý của nó là gì. :) Vẫn đang học tiếng Trung như một thú vui giải khuây.